XANH MĂI TRƯỜNG ĐIỆN

Trước khi về đây tôi chưa có ư niệm ǵ về Trường cả, chỉ biết đó là một ngôi trường nổi tiếng ở Hội An. Yêu cái mảnh đất nhỏ bé và trầm lặng, tôi đến với Trường như là cơ hội để được sống tại đây.
Tôi không biết ḿnh sẽ bắt đầu từ đâu và sẽ viết ǵ về trường nhân ngày trọng đại kỷ niệm 30 năm ngày thành lập trường. Thôi th́ hăy thể theo lẽ tự nhiên, hăy để mạch cảm xúc tự chảy.
Nghỉ giữa giờ, tôi loanh quanh hành lang tầng 2 khu g3 thư giăn, bất chợt tôi ngước lên nh́n trời như một cách thả ḿnh vào thiên nhiên, trước mắt tôi là cả tầng tầng tán lá bàng xanh mướt. Thật đẹp và tươi mát, cả một góc trời nhuộm màu xanh lá. Cảm giác thú vị khi có thể thấy mọi góc sân trường, nơi đâu cũng có sự hiện diện của những cây bàng giản dị đang khoác trên ḿnh chiếc áo xanh tươi.
Gần hai năm trải nghiệm tại ngôi trường này, cũng đủ thời gian để tôi được gặp gỡ các thầy cô của nhiều thế hệ, gặp gỡ những anh chị em làm nhiệm vụ hậu phương vững chăi, mỗi người mỗi tính cách nhưng cùng gặp nhau ở ḷng yêu nghề, yêu tṛ. Phải chăng những chiếc lá bàng ấy là h́nh ảnh đại diện cho những thế hệ luôn căng tràn sức sống, căng đầy nhiệt huyết cho công việc thiêng liêng:” trồng người”.
Tôi c̣n nhớ hôm trực tết tại trường, đúng ngày mồng 4, tiết trời trong, sáng nhẹ như cái không khí vốn dĩ của ngày tết. Sân trường trải một lớp thảm đỏ rực được dệt nên bởi những chiếc lá bàng đang ch́m vào giấc ngủ xuân. Thấp thoáng đâu đây h́nh ảnh các thầy cô, các anh chị cán bộ trường đang nghỉ ngơi để phục hồi năng lượng tiếp tục cống hiến cho sự nghiệp trồng người: đào tạo nên lớp lớp trẻ thắp sáng mọi miền quê hương. Trong tôi mang một cảm giác b́nh yên đến lạ, tôi lặng ngắm tuyệt tác của đất trời, chưa bao giờ thấy Trường đẹp đến thế.

H́nh ảnh cây bàng tựa như mái nhà Trường Cao đẳng Điện Lực Miền Trung, theo ḍng chảy thời gian, không ngừng chuyển ḿnh. Những chiếc lá bàng neo đậu trên thân bàng tựa như những người thầy qua bao năm vẫn miệt mài bám trụ tại ngôi nhà chung ấy, đem sức ḿnh đào tạo nên những thế hệ thanh niên ưu tú. Sau một đợt ngủ xuân, những chồi non bung lên, vươn ḿnh trong nắng, đâu đâu cũng một màu xanh mượt mà, tươi tắn là biểu tượng của những người lái đ̣ tràn đầy năng lượng sau những ngày du xuân, tiếp tục, tiếp tục chèo đ̣.
Trường điện thắp lên một màu xanh tươi, măi măi là như thế. Cho tôi được gọi ngôi trường thân yêu này thêm nhiều lẫn nữa, giản dị nhưng mạnh mẽ như vốn có: “ Trường Cao đẳng Điện Lực Miền Trung”.
Phan Thị Anh Thư- Khoa Kinh tế