Những cảm nhận về Trường

Cao đẳng Điện lực miền Trung

 

                                                          Trương Thành Lâm - Pḥng CT HSSV

Tuổi thơ của mỗi con người luôn gắn bó với mái trường, với h́nh ảnh người thầy, người cô cùng bạn bè thân thiết. Ai ai cũng vậy và tôi cũng vậy, những kỉ niệm về trường lớp, bè bạn có lẽ sẽ đi theo tôi suốt cuộc đời, cho tôi niềm vui, hạnh phúc mỗi khi nghĩ về…đặc biệt nơi tôi đang làm việc lại là mái trường thân yêu.

           Đời học sinh, sinh viên thật dài nhưng cũng thật ngắn khi ta ngày càng trưởng thành, lớn khôn và dần rời ghế nhà trường. Chậm bước đi giữa sân trường, cảm nhận làn gió nồm mát rượi, ngắm nh́n những chiếc lá rơi, hít thở hương thơm nhè nhẹ của cỏ cây trong tiết hơi se lạnh của những ngày giáp Tết Nguyên đán. Tôi cảm nhận ngôi trường mới chợt trở nên thân quen lạ ḱ. Tôi không khỏi nhớ lại những kỉ niệm đă qua, những mảng kí ức hiện lên rơ nét, khắc sâu trong tâm trí tôi từ khi mới bước chân về công tác tại Trường Trung học Điện 3 cho đến bây giờ. Và từ đó tôi lớn dần trong sự chăm lo của nhà trường cùng với sự nỗ lực rèn luyện của bản thân.

       Ngày đó, ngày mới về công tác tại Trường Trung học Điện 3 (nay là Cao đẳng Điện lực miền Trung) đến bây giờ đă hơn 10 năm trôi qua, với nhiệm vụ làm công tác y tế ở trường, đối với tôi một công việc với biết bao nhiêu bỡ ngỡ về công tác quản lư sức khỏe trong trường học. Ở ngôi trường mới này, tôi được gặp những người thầy người cô mới, các anh chị mới, quen thêm nhiều đồng nghiệp mới, cho tôi những t́nh cảm mới, những kỉ niệm mới. Như mọi người vẫn nhận xét tôi là một người nhút nhát và ít nói nhưng bởi v́ tôi bên tôi có những người bạn hoạt bát, nhanh nhẹn nên tôi dần dần thân thiết, ḥa đồng cùng mọi người và cũng học ở họ những điều nhanh nhẹn ấy. Thầy cô giáo và mọi người mang đến cho tôi những  bài học mới, kiến thức mới, kể cả những kinh nghiệm sống mới làm cho tôi hiểu nhiều hơn khái niệm của việc giáo dục con người, yêu thương và giúp đỡ con người. Từ nhiệm vụ chăm lo sức khỏe cho CBVC và HSSV, đến năm 2004 được sự quan tâm của thầy cô giáo, bản thân tôi được tham gia giảng dạy cho các lớp công nhân kỹ thuật, lúc bây giờ lên bục giảng là một việc vô cùng mới mẽ đối với tôi. Vậy mà đến nay trăi qua hơn 10 năm công tác tại Trường với gần 10 năm được đứng trên bục giảng bản thân tôi vô cùng tự hào cho quá tŕnh rèn luyện của bản thân và cảm ơn sự giúp đỡ tận t́nh của lănh đạo Nhà trường và sự chia sẻ kinh nghiệm của các thầy cô giáo và anh chị đồng nghiệp. Và họ đă chỉ cho tôi tất cả những công việc và kinh nghiệm của người giảng viên trên bục giảng thông qua từng tiết giảng, từng trang giáo án mà tôi được nghe được thấy tại Hội giảng Giáo viên qua từng năm học.  Ai đó đă nói rằng “Sống trên đời sống phải có một tấm ḷng,…”, đối với tôi thật là vậy, ở ngôi nhà chung Cao đẳng Điện lực miền Trung mọi người thực sự đoàn kết gắn bó, giúp đỡ, chia sẻ khi có người chẳng may gặp khó khăn. Mọi người luôn thương yêu, kính trọng và giúp đỡ nhau, thầy cô giáo luôn lo lắng chăm sóc, dạy bảo HSSV không những về kiến thức chuyên môn mà c̣n dạy cách làm người để xứng đáng với thế hệ HSSV của Nhà trường. Mong sao ngày mai các em ra trường lập thân, lập nghiệp đồng thời góp sức để xây dựng tổ quốc, xây dựng quê hương. HSSV Nhà trường kính trọng thầy cô giáo và CBVC và thương yêu giúp dỡ lẫn nhau, khi có CBVC và HSSV gặp khó khăn cần sẽ chia các em cũng sẵn ḷng, sẵn sàng tiếp máu khi cần thiết.

     Nhân kỷ niệm 30 năm ngày thành lập trường Kỹ thuật Điện Hội An tiền thân của Trường Cao đẳng Điện lực miền Trung (09/6/1983 – 09/6/2013). Bản thân tôi ghi lại khoảnh khắc và kỷ niệm của những ngày mới bước vào trường. Hy vọng những con người cùng làm việc trong mái Trường Cao đẳng Điện cũng sẽ có những cảm nhận giống như tôi khi nghĩ về mái trường đang công tác. Mái trường đầy ắp những kỉ niệm khó quên về sự gắn bó của những con người làm công tác giáo dục. Để rồi cho đến lúc  rời xa th́ tôi cũng sẽ không bao giờ quên nơi này, sẽ vẫn yêu, vẫn quư, vẫn trân trọng  những h́nh ảnh đẹp đẽ đó như món quà của một cuộc sống ban tặng. Và tương lai vẫn c̣n ở phía trước, những trang kỉ niệm vẫn đang được chúng tôi viết tiếp…